Thành phần hóa sinh của hạt và sự đa dạng di truyền của một số giống lúa cạn địa phương của hai tỉnh Cao Bằng và Bắc Kạn
Cây lúa cạn là nguồn cung cấp lương thực
quan trọng tại chỗ của người dân miền núi.
Tính đến nay, diện tích trồng lúa cạn chiếm
7,5% diện tích trồng lúa trong cả nước và được
phân bố chủ yếu ở các tỉnh miền núi phía Bắc,
vùng Tây Nguyên, vùng Duyên hải Trung bộ.
Lúa cạn tuy cho năng suất không cao nhưng có
nhiều đặc tính ưu việt như có khả năng chống
chịu hạn rất tốt, kháng sâu bệnh; cây cứng
không bị lốp đổ, có thể gieo trồng trên nhiều
địa hình khác nhau; hạt gạo ngon, cơm thơm,
dẻo.
Hiện nay, do sự phát triển của sản xuất nông
lâm nghiệp ở miền núi, tập đoàn các giống lúa
cạn đang có nguy cơ bị thoái hóa và mất dần,
trong khi nhu cầu của xã hội và xuất khẩu lại
đang cần có nhiều giống lúa có chất lượng cao.
Điều kiện thời tiết diễn biến theo hướng bất lợi
cho cây trồng nói chung và cây lúa cạn nói
riêng; đất bị thoái hóa và sói mòn; hạn hán có
thể xảy ra ở bất cứ vùng nào, vào bất kỳ thời
điểm nào trong năm. Do vậy, đòi hỏi phải có
giống lúa cạn thích hợp với địa hình và hạn hán
xảy ra ở vùng núi. Việc nghiên cứu, khai thác
đặc tính chịu hạn của cây lúa là hướng được
nhiều tác giả đề cập tới ở những khía cạnh khác
nhau như bản chất hóa sinh, sinh học phân tử
của tính chịu hạn, xác định chỉ thị phân tử cho
đặc tính này [8, 9]. Trong các công bố trước,
chúng tôi đã trình bày kết quả sưu tập, đánh giá
và nghiên cứu các giống lúa cạn trong mục tiêu
bảo tồn và khai thác nguồn gien của các giống
lúa cạn ở miền núi [4]. Bài báo này tiếp tục trình
bày kết quả đánh giá các giống lúa cạn được sưu
tập ở hai tỉnh Cao Bằng và Bắc Kạn và sử dụng
kỹ thuật RAPD (Random Amplified Polymorphic ADN) để phân tích tính đa dạng di
truyền của các giống lúa cạn này ở mức phân tử,
tiến tới xác định một số chỉ thị phân tử của cây
lúa cạn.
Tóm tắt nội dung tài liệu: Thành phần hóa sinh của hạt và sự đa dạng di truyền của một số giống lúa cạn địa phương của hai tỉnh Cao Bằng và Bắc Kạn
50 28(2): 50-56 Tạp chí Sinh học 6-2006 thành phần hóa sinh của hạt và sự đa dạng di truyền của một số giống lúa cạn địa ph−ơng của hai tỉnh Cao Bằng và Bắc kạn Chu Hoàng Mậu, Phạm Thị Thu Nga Đại học Thái Nguyên Cây lúa cạn là nguồn cung cấp l−ơng thực quan trọng tại chỗ của ng−ời dân miền núi. Tính đến nay, diện tích trồng lúa cạn chiếm 7,5% diện tích trồng lúa trong cả n−ớc và đ−ợc phân bố chủ yếu ở các tỉnh miền núi phía Bắc, vùng Tây Nguyên, vùng Duyên hải Trung bộ... Lúa cạn tuy cho năng suất không cao nh−ng có nhiều đặc tính −u việt nh− có khả năng chống chịu hạn rất tốt, kháng sâu bệnh; cây cứng không bị lốp đổ, có thể gieo trồng trên nhiều địa hình khác nhau; hạt gạo ngon, cơm thơm, dẻo.... Hiện nay, do sự phát triển của sản xuất nông lâm nghiệp ở miền núi, tập đoàn các giống lúa cạn đang có nguy cơ bị thoái hóa và mất dần, trong khi nhu cầu của xã hội và xuất khẩu lại đang cần có nhiều giống lúa có chất l−ợng cao. Điều kiện thời tiết diễn biến theo h−ớng bất lợi cho cây trồng nói chung và cây lúa cạn nói riêng; đất bị thoái hóa và sói mòn; hạn hán có thể xảy ra ở bất cứ vùng nào, vào bất kỳ thời điểm nào trong năm. Do vậy, đòi hỏi phải có giống lúa cạn thích hợp với địa hình và hạn hán xảy ra ở vùng núi. Việc nghiên cứu, khai thác đặc tính chịu hạn của cây lúa là h−ớng đ−ợc nhiều tác giả đề cập tới ở những khía cạnh khác nhau nh− bản chất hóa sinh, sinh học phân tử của tính chịu hạn, xác định chỉ thị phân tử cho đặc tính này [8, 9]. Trong các công bố tr−ớc, chúng tôi đã trình bày kết quả s−u tập, đánh giá và nghiên cứu các giống lúa cạn trong mục tiêu bảo tồn và khai thác nguồn gien của các giống lúa cạn ở miền núi [4]. Bài báo này tiếp tục trình bày kết quả đánh giá các giống lúa cạn đ−ợc s−u tập ở hai tỉnh Cao Bằng và Bắc Kạn và sử dụng kỹ thuật RAPD (Random Amplified Poly- morphic ADN) để phân tích tính đa dạng di truyền của các giống lúa cạn này ở mức phân tử, tiến tới xác định một số chỉ thị phân tử của cây lúa cạn. I. ph−ơng pháp nghiên cứu Sử dụng 18 giống lúa cạn đ−ợc s−u tập ở hai tỉnh Cao Bằng và Bắc Kạn làm vật liệu nghiên cứu. Xác định hàm l−ợng protein theo ph−ơng pháp Lowry, định l−ợng lipit theo ph−ơng pháp chiết bằng ête dầu hỏa ở 4oC; xác định hoạt độ của enzim α-amylaza theo ph−ơng pháp Heilken [1]; đơn vị hoạt độ của enzim đựơc tính bằng số mg tinh bột bị phân giải sau 30 phút ở nhiệt độ 30oC (ĐVHĐ/mg). Tách chiết ADN tổng số theo ph−ơng pháp Foolad và cs. (1995) [3] từ mầm, từ mầm nuôi trên môi tr−ờng MS và lá. Nguyên liệu đ−ợc nghiền nhanh trong nitơ lỏng, sử dụng đệm chiết CTAB 1,5% (1,5% CTAB + 100 mà tris-HCl pH 8,0 + 20 mà EDTA). Phản ứng RAPD với 5 mồi ngẫu nhiên RA31, RA36, RA45, RA46 và RA142 đ−ợc sử dụng để phân tích genom của 12 giống lúa cạn. Phản ứng RAPD đ−ợc thực hiện trong 25 àl dung dịch chứa 1X đệm PCR; 2,5 mM MgCl2; 100 àl dNTP; 200 mM đoạn mồi; 0,125 đơn vị Taq polymeraza và 5-10 ng ADN mẫu. Tiến hành nhân bản trong máy PCR- Thermal cycler PTC 100 theo chu trình: b−ớc 1: 94oC trong 1 phút; b−ớc 2: 92oC trong 1 phút; b−ớc 3: 36oC trong 1 phút; b−ớc 4: 72oC trong 1 phút; b−ớc 5: 72oC trong 1 phút; b−ớc 6: giữ ở 4oC. Từ b−ớc 2 đến b−ớc 4, lặp lại 45 chu kỳ. Sản phẩm của phản ứng RAPD đ−ợc phân tích bằng điện di trên gel agaroza 1,8% trong đệm TAE 1X, sau đó nhuộm gel bằng ethidium bromit 0,5 mg/ml và chụp ảnh d−ới ánh sáng đèn cực tím. Phân tích số liệu RAPD dựa trên sự xuất hiện hay biến mất của các phân đoạn ADN khi điện di 51 sản phẩm RAPD. Các số liệu đ−ợc xử lý trên máy vi tính theo ch−ơng trình NTSYSpc Version 2.0 (Applied biostatisticsInc., USA, 1998) để so sánh sự khác nhau ở mức phân tử và xác định mối quan hệ di truyền giữa các giống lúa cạn. II. Kết quả nghiên cứu 1. Kết quả s−u tập các giống lúa cạn ở hai tỉnh Cao Bằng và Bắc Kạn Công tác thu thập các giống lúa cạn đ−ợc thực hiện từ tháng 8/2003 đến tháng 12/2003 ở hai tỉnh Cao Bằng và Bắc Kạn. Kết quả phân tích và đánh giá đ−ợc trình bày ở bảng 1. Chúng tôi đã s−u tập đ−ợc 18 giống lúa cạn, trong đó có 7 giống lúa nếp, 11 giống lúa tẻ. Các giống lúa cạn đ−ợc tiến hành phân loại theo tiêu chuẩn của IRRI [5, 6] và đã xác định đ−ợc 5 giống thuộc loài phụ japonica, 13 giống thuộc loài phụ indica. Kết quả ở bảng 1 cho thấy trọng l−ợng 1000 hạt của 18 giống lúa cạn dao động trong khoảng 21,49 ± 0,09 g - 31,54 ± 0,16 g. Bảng 1 Phân loại và trọng l−ợng hạt của 18 giống lúa cạn ở Cao Bằng và Bắc Kạn STT Mẫu hạt Tên loài phụ Tên địa ph−ơng Nơi lấy mẫu Nếp/tẻ Trọng l−ợng 1000 hạt (g) 1 Cb1 indica Khẩu Chét Cao Bằng Nếp 29,05 ± 0,09 2 Cb2 indica Khẩu Chất Cao Bằng Tẻ 27,69 ± 0,40 3 Cb3 indica Khẩu Muvai Cao Bằng Nếp 24,37 ± 0,17 4 Cb4 indica Khẩu Văn Cao Bằng Tẻ 27,63 ± 0,26 5 Cb5 japonica Khẩu Chăn Vảu Cao Bằng Tẻ 28,27 ± 0,40 6 Cb6 indica Khẩu Cằn Cứu Cao Bằng Nếp 25,74 ± 0,22 7 Cb7 indica Khẩu Lùm Phua Cao Bằng Tẻ 28,37 ± 0,13 8 Cb8 indica Khẩu Tùm Doàng Cao Bằng Tẻ 25,18 ± 0,33 9 Bc9 japonica Nếp vàng Bắc Kạn Nếp 31,54 ± 0,16 10 Bc10 indica Mố Hái Bắc Kạn Tẻ 30,85 ± 0,09 11 Bc11 indica Khẩu Phết Bắc Kạn Tẻ 29,09 ± 0,29 12 Bc12 japonica Mố Tạ Bắc Kạn Tẻ 21,49 ± 0,09 13 Cb13 japonica Khẩu Pét Cao Bằng Tẻ 28,31 ± 0,20 14 Cb14 japonica Nếp n−ơng Cao Bằng Nếp 29,99 ± 0,25 15 BC15 indica Tẻ Cẩm Bắc Kạn Tẻ 24,97 ± 0,04 16 BC16 jndica Nếp Cẩm Bắc Kạn Nếp 26,37 ± 0,12 17 Bc17 indica Khẩu Nua Han Bắc Kạn Nếp 30,87 ± 0,20 18 Bc18 indica Khẩu Càng Cua Bắc Kạn Tẻ 23,29 ± 0,19 2. Thành phần hóa sinh của hạt của các giống lúa cạn nghiên cứu Kết quả phân tích hàm l−ợng protein và lipit trong hạt của 18 giống lúa cạn này (bảng 2) cho thấy hàm l−ợng protein của chúng dao động trong khoảng 4,83 ± 0,02% - 8,91 ± 0,01%. Hai giống lúa nếp vàng và khẩu Muvai có hàm l−ợng protein cao nhất (8,91 ± 0,01% và 8,67 ± 0,04%), thấp nhất là giống khẩu Tùm Doàng (4,83 ± 0,02%). Theo Lê Doãn Diên và cs. [2] thì hàm l−ợng protein trong hạt gạo nếp cao hơn hạt gạo tẻ, hàm l−ợng protein của hạt gạo cây lúa cạn cao hơn hạt gạo cây lúa n−ớc; hàm l−ợng protein chủ yếu trong khoảng 5,29-12,84%. Đối chiếu với kết quả nghiên cứu của chúng tôi thì các giống lúa cạn của hai tỉnh Cao Bằng và Bắc Kạn có hàm l−ợng protein nằm trong khoảng dao động của các giống lúa ở Việt Nam, hàm l−ợng protein trong hạt gạo nếp cao hơn trong hạt gạo tẻ. Protein trong gạo không cao nh−ng có tỷ lệ axit amin cân đối và rất có giá trị về mặt đinh d−ỡng. Tùy theo giống lúa, hàm l−ợng protein dao động trong khoảng 4,83-8,91% trọng l−ợng khô. 52 L−ợng protein tích lũy trong hạt đ−ợc kết hợp với phôi mầm hoặc phôi nhũ có vai trò cực kỳ quan trọng trong quá trình phát triển của phôi ở giai đoạn nảy mầm và cây non [7]. Hàm l−ợng lipit liên quan đến chất l−ợng của hạt gạo trên hai ph−ơng diện là giá trị dinh d−ỡng và chất l−ợng bảo quản hạt thóc, nếu hàm l−ợng lipit cao và sử dụng ngay thì cơm sẽ có độ dẻo lớn, nh−ng bảo quản sẽ khó, còn nếu để lâu chất l−ợng sẽ giảm, hàm l−ợng lipit trong hạt của 18 giống lúa cạn chiếm tỷ lệ 1,82-3,91 (% trọng l−ợng khô) [4]. Bảng 2 Hàm l−ợng protein và lipit trong hạt của 18 giống lúa cạn ở Cao Bằng và Bắc Kạn (% trọng l−ợng hạt khô) STT Mẫu hạt Hàm l−ợng lipit (%) Hàm l−ợng protein (%) 1 Cb1 4,43 ± 0,16 7,97 ± 0,24 2 Cb2 1,82 ± 0,03 6,93 ± 0,10 3 Cb3 3,59 ± 0,09 8,67 ± 0,04 4 Cb4 3,57 ± 0,20 5,52 ± 0,20 5 Cb5 2,40 ± 0,01 5,12 ± 0,01 6 Cb6 4,53 ± 0,17 8,10 ± 0,07 7 Cb7 3,58 ± 0,09 6,25 ± 0,02 8 Cb8 3,74 ± 0,11 4,83 ± 0,02 9 Bc9 3,91 ± 0,11 8,91 ± 0,01 10 Bc10 3,44 ± 0,16 5,33 ± 0,02 11 Bc11 2,59 ± 0,11 6,65 ± 0,02 12 Bc12 3,24 ± 0,06 7,01 ± 0,06 13 Cb13 2,69 ± 0,21 6,02 ± 0,12 14 Cb14 3,85 ± 0,03 8,23 ± 0,19 15 Bc15 2,09 ± 0,08 6,63 ± 0,19 16 Bc16 3,47 ± 0,18 8,29 ± 0,26 17 Bc17 2,29 ± 0,18 7,67 ± 0,24 18 Bc18 2,33 ± 0,19 5,10 ± 0,12 Bảng 3 Hoạt độ của α-amylaza của 12 giống lúa cạn ở Cao Bằng và Bắc Kạn ở giai đoạn hạt nảy mầm STT Mẫu hạt Tỷ lệ nảy mầm của hạt (%) Hoạt độ của enzim α-amylaz (ĐVHĐ/mg) 1 Cb2 98,33 0,13 ± 0,012 2 Cb3 97,00 0,12 ± 0,018 3 Cb5 98,00 0,14 ± 0,024 4 Cb6 96,33 0,11 ± 0,013 5 Cb7 98,67 0,16 ± 0,010 6 Cb8 96,00 0,05 ± 0,014 7 Bc9 96,67 0,10 ± 0,008 8 Bc10 97,33 0,12 ± 0,026 9 Bc11 96,67 0,06 ± 0,022 10 Bc12 98,00 0,13 ± 0,012 11 Bc17 97,67 0,12 ± 0,008 12 Bc18 98,33 0,14 ± 0,036 53 Ngoài chất l−ợng của gạo, cây lúa cạn còn có đặc điểm −u việt nữa là có khả năng chịu hạn cao. Tiếp cận với h−ớng nghiên cứu này, chúng tôi đã tiến hành phân tích hoạt độ của enzim α- amylaza ở giai đoạn hạt nảy mầm một ngày tuổi. Enzim α-amylaza có chức năng phân giải tinh bột, tạo thành đ−ờng mantoza; hoạt độ của α-amylaza cao sẽ làm tăng hàm l−ợng đ−ờng trong tế bào và các chất chuyển hóa khác; đây là một trong các yếu tố làm tăng khả năng giữ n−ớc của tế bào, chống đ−ợc hạn cực đoan ở giai đoạn này. Kết quả phân tích hoạt độ của enzim α-amylaza của 12 giống lúa cạn đ−ợc trình bày ở bảng 3. Bảng 3 cho thấy hoạt độ của enzim α- amylaza của 12 giống lúa cạn này ở giai đoạn hạt nảy mầm một ngày tuổi dao động trong khoảng 0,05 đến 0,16 (ĐVHĐ/mg). Giống có tỷ lệ nảy mầm cao nhất cũng là giống có hoạt độ của α-amylaza lớn nhất. 3. Kết quả phân tích RAPD Cây lúa cạn có chất l−ợng của gạo cao và có khả năng chịu hạn tốt, do vậy việc nghiên cứu tìm kiếm bản chất sinh học phân tử của các đặc tính này là vấn đề đặt ra trong ch−ơng trình nghiên cứu cây lúa cạn của chúng tôi. Một trong các đặc tính quý của cây lúa cạn mà chúng tôi quan tâm là nghiên cứu nhóm gien chịu hạn của cây lúa cạn và kết quả đầu tiên là sản phẩm ADN tổng số có phân tử l−ợng đủ lớn và độ tinh sạch đảm bảo. Kết quả tách chiết ADN tổng số từ lá lúa và mầm đ−ợc thể hiện ở hình 1. Hình 1. Điện di ADN trên gel agaroza 0,8% của 12 giống lúa cạn ở Cao Bằng và Bắc Kạn Kết quả tách chiết ADN từ lá t−ơi, mầm và lá để khô đều thu đ−ợc sản phẩm ADN. Tuy nhiên, dung dịch ADN tách từ mầm và lá t−ơi có hàm l−ợng cao hơn từ lá khô. Sản phẩm ADN tách từ mầm đ−ợc nuôi cấy trên môi tr−ờng MS cơ bản có độ tinh sạch cao nhất. M 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 M 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 (a) (b) Hình 2. Kết quả điện di sản phẩm PCR-RAPD với các mồi RA31 (a), RA36 (b) Ghi chú: M. thang ADN chuẩn; 1. giống CB2; 2. giống CB3; 3. giống CB5; 4. giống CB6; 5. giống CB7; 6. giống CB8; 7. giống BC9; 8. giống BC10; 9. giống BC11; 10. giống BC12; 11. giống BC17; 12. giống CB18. Chúng tôi đã sử dụng 5 mồi ngẫu nhiên (RA31, RA36, RA45, RA46 và RA142) để tiến hành phản ứng RAPD và sản phẩm RAPD đ−ợc điện di trên gel agaroza Kết quả đã thu đ−ợc 285 phân đoạn ADN đ−ợc nhân bản. Bình quân ở mỗi giống, xuất hiện 23,75 phân đoạn, trong đó giống CB7 có số phân đoạn ADN đ−ợc nhân bản nhiều nhất (28 phân đoạn), giống BC12 có số phân đoạn ADN đ−ợc nhân bản ít nhất (15 phân đoạn). Trong số 5 mồi ngẫu nhiên sử dụng cho phản ứng RAPD, hai mồi RA31 và RA36 có số phân đoạn ADN đ−ợc nhân bản nhiều nhất (10 54 phân đoạn). Mồi RA45 có số phân đoạn ADN đ−ợc nhân bản ít nhất (2 phân đoạn). Nh− vậy việc sử dụng 5 mồi ngẫu nhiên có chiều dài 10 nucleotit đã cho thấy sự sai khác giữa các giống lúa cạn ở mức độ phân tử. Dựa vào sự xuất hiện hay không xuất hiện phân đoạn ADN của các giống khi điện di sản phẩm RAPD, chúng tôi thiết lập mối liên quan giữa các giống ở mức độ phân tử. Số liệu nhận đ−ợc, đ−ợc tính toán và phân tích theo ch−ơng trình NTSYSpc. Kết quả đ−ợc trình bày ở bảng 4 và hình 3. Bảng 4 cho thấy các giống lúa cạn có hệ số t−ơng đồng di truyền từng cặp nằm trong khoảng 0,38-0,88, trong đó hệ số t−ơng đồng di truyền thấp nhất là 0,379 khi so sánh giữa giống BC12 và CB6, cao nhất khi so sánh giữa 2 giống BC9 và CB8 có hệ số t−ơng đồng di truyền là 0,884. Bảng 4 Hệ số t−ơng đồng di truyền giữa 12 giống lúa cạn ở Cao Bằng và Bắc Kạn CB2 CB3 CB5 CB6 CB7 CB8 BC9 BC10 BC11 CB12 BC17 BC18 CB2 1,000 CB3 0,846 1,000 CB5 0,655 0,703 1,000 CB6 0,515 0,548 0,548 1,000 CB7 0,766 0,758 0,758 0,606 1,000 CB8 0,666 0,777 0,714 0,612 0,766 1,000 BC9 0,633 0,740 0,740 0,580 0,733 0,884 1,000 BC10 0,700 0,750 0,750 0,645 0,800 0,821 0,851 1,000 BC11 0,531 0,566 0,620 0,750 0,677 0,689 0,655 0,785 1,000 CB12 0,538 0,583 0,520 0,379 0,433 0,538 0,500 0,464 0,444 1,000 BC17 0,769 0,833 0,692 0,483 0,633 0,703 0,666 0,678 0,500 0,636 1,000 BC18 0,846 0,769 0,642 0,548 0,645 0,600 0,566 0,689 0,516 0,520 0,833 1,000 Hình 3. Sơ đồ phả hệ của 12 giống lúa cạn ở Cao Bằng và Bắc Kạn Hình 3 là biểu đồ của mối quan hệ giữa các giống lúa cạn về mặt di truyền; mức độ khác nhau đ−ợc thể hiện bằng hệ số t−ơng đồng di truyền giữa các giống. Các giống có hệ số t−ơng đồng di truyền cao sẽ có mối quan hệ di truyền gần nhau. Sơ đồ ở hình 3 đã chia các giống lúa cạn thành 2 nhánh cây chính. Nhánh thứ nhất chỉ có giống BC12 và giống này có hệ số t−ơng đồng di truyền với các giống khác là 0,515. Nh− vậy, giống BC12 có hệ số sai CB2 BC17 CB5 CB7 CB8 CB3 BC18 CB9 CB10 CB6 BC11 BC12 Hệ số 0,5 0,6 0,7 0,8 0,9 55 khác với 11 giống còn lại là lớn nhất (1-0,515 = 0,485). Giống BC12 thuộc loài phụ japonica có thời gian sinh tr−ởng rất ngắn (120-125 ngày), có đặc điểm hình thái của hạt khác với 11 giống thuộc nhánh 2. Điều này rất có thể do sự tồn tại mối liên quan giữa sự sai khác trong cấu trúc của ADN với đặc điểm hình thái của hạt và sự sinh tr−ởng của cây lúa cạn. Nhánh thứ hai gồm 11 giống đ−ợc chia thành 2 nhánh phụ. Nhánh phụ thứ nhất gồm 2 giống CB6 và BC11; hai giống này đều thuộc loài phụ indica có hệ số t−ơng đồng di truyền với nhánh phụ thứ hai là 0,59. Nhánh phụ thứ hai đ−ợc chia thành hai nhóm: nhóm thứ nhất gồm các giống BC10, BC9, CB8, CB7 và CB5, trong đó hai giống BC9 và CB8 đứng gần nhau trên sơ đồ phả hệ; nhóm thứ hai gồm các giống BC18, BC17, CB3 và CB2; chúng đều thuộc loài phụ indica. Iii. Kết luận 1. Đã s−u tập và phân loại đ−ợc 18 giống lúa cạn ở hai tỉnh Cao Bằng và Bắc Kạn. Các giống lúa cạn này có trọng l−ợng của 1000 hạt dao động từ 21,49-31,54 g. 2. Đánh giá chất l−ợng hạt của 18 giống lúa cạn này về ph−ơng diện hóa sinh, đã cho thấy gạo của chúng có hàm l−ợng protein dao động từ 4,83-8,91%; hàm l−ợng lipit từ 1,82-3,91%. Hai giống lúa nếp vàng và khẩu Muvai có hàm l−ợng protein cao nhất (8,91 ± 0,01% và 8,67 ± 0,04%). Hoạt động của enzim α-amylaza của 12 trong số 18 giống lúa cạn này dao động từ 0,05- 0,16 (ĐVHĐ/mg); hoạt độ của enzim α- amylaza có thể ảnh h−ởng đến tốc độ và tỷ lệ nẩy mầm của hạt. 3. Kết quả phân tích tính đa dạng di truyền của 12 giống lúa cạn bằng kỹ thuật RAPD với 5 mồi ngẫu nhiên đã cho thấy các giống lúa cạn có ADN của hệ gien khác nhau từ 11,6-48,5%. Hệ số t−ơng đồng di truyền và sơ đồ phả hệ của chúng đã minh chứng điều này. Tài liệu tham khảo 1. Phạm Thị Trân Châu và cs., 1997: Thực hành hóa sinh học, Nxb. Giáo dục, Hà Nội. 2. Lê Doãn Diên và cs., 2001: Kỷ yếu hội thảo sinh học quốc tế: 61-67, Hà Nội. 3. Foolad M. R., Siva A. and Rodriguer L. R., 1995: Tissue and Organ culture. Fundamental methods: 281-298. Springer verlag, Berlin, Heidelerg. 4. Nguyễn Thu Hà, Chu Hoàng Mậu và cs., 2003: Những vấn đề nghiên cứu cơ bản trong khoa học sự sống: 86-89, Huế. 5. IRRI, 1996: Upland rice in ASIA. Los Banos Philippines. 6. IRRI, 1997: Rice almanac: 22-25. Los Banos, Philippines. 7. Kumio Takawa, 1999: Structure ADN expressin of rice seed storaga protein gene, Molecular Biology of rice, IRRI. 8. Sandhu S. et al., 2002: Genet. Mol. Res., 1(4): 359-370. 9. Ren F., 2003: Theor. Appl. Genet., 108(1): 113-120. the seed biochemical composition and the genetic diversity of some local upland rice cultivars collected from Caobang and Backan provinces Chu Hoang Mau, Pham Thi Thu Nga Summary The local upland rice cultivars play an important role for the life of people in upland regions of North Vietnam. The quantity of local upland rice cultivars has been degenerated considerably by the adverse 56 environment conditions and the development of agricultural and sylvicultural productions. So that, the preservation of the gene source of local upland rice cultivars are very necessary. 18 local upland rice cultivars had been collected from the Caobang and Backan provinces. They belonged to two rice subspecies indica (13 cultivars) and japonica (5 cultivars) and consisted of 7 sticky rice cultivars and 11 plain rice cultivars. The agro-biological characters and the seed quality of these local upland rice cultivars had been assessed. The total protein content of their seeds ranged from 4.83% to 8.91% and the total lipid content ranged from 1.82% to 3.91% of dry weight. The molecular genetic diversity of some local upland rice cultivars had been analyzed by RAPD markers with 5 arbitrary primers and the result obtained showed that 285 fragments have been replicated. The significal difference between these local upland rice cultivars were shown by the study of the DNA polymorphism at molecular level and the appearance of 2 plant groups with difference from 11.6% to 48.5% has been compared with the similar coefficient of local upland rice cultivars. Ngày nhận bài: 13-5-2005
File đính kèm:
- thanh_phan_hoa_sinh_cua_hat_va_su_da_dang_di_truyen_cua_mot.pdf