Một số đặc tính của đất trong thảm thực vật tự nhiên và rừng trồng ở thành phố Cẩm Phả, tỉnh Quảng Ninh
Do nhiều nguyên nhân khác nhau (khai thác quá mức tài nguyên rừng, canh tác nƣơng rẫy,
chăn thả gia súc, khai thác khoáng sản ), thảm thực vật tự nhiên thành phố Cẩm Phả, tỉnh
Quảng Ninh có mức độ thoái hóa rất cao (chiếm tỷ lệ lớn về diện tích đất lâm nghiệp ở thành
phố Cẩm Phả là thảm thực vật cây bụi và thảm cỏ cao cây họ Hòa thảo - Poaceae). Các chỉ tiêu
về thành phần hóa học và đặc tính lý học của đất lâm nghiệp ở thành phố Cẩm Phả, tỉnh Quảng
Ninh đƣợc chúng tôi phân làm các nhóm chỉ tiêu khác nhau để đánh giá.
Tuy nhiên, trong bài báo này, chúng tôi chỉ trình bày kết quả nghiên cứu về một số tính chất
vật lý của đất trong các thảm thực vật tự nhiên và một số loại rừng trồng trên nền thảm thực vật
thoái hóa ở thành phố Cẩm Phả, tỉnh Quảng Ninh.
Tóm tắt nội dung tài liệu: Một số đặc tính của đất trong thảm thực vật tự nhiên và rừng trồng ở thành phố Cẩm Phả, tỉnh Quảng Ninh
HỘI NGHỊ KHOA HỌC TOÀN QUỐC VỀ SINH THÁI VÀ TÀI NGUYÊN SINH VẬT LẦN THỨ 6 1429 MỘT SỐ ĐẶC TÍNH CỦA ĐẤT TRONG THẢM THỰC VẬT TỰ NHIÊN VÀ RỪNG TRỒNG Ở THÀNH PHỐ CẨM PHẢ, TỈNH QUẢNG NINH VŨ THỊ THANH HƢƠNG Trường Đại học Sư phạm, Đại học Thái Nguyên NGUYỄN THẾ HƢNG Trường Đại học Tài nguyên và Môi trường Hà Nội Do nhiều nguyên nhân khác nhau (khai thác quá mức tài nguyên rừng, canh tác nƣơng rẫy, chăn thả gia súc, khai thác khoáng sản), thảm thực vật tự nhiên thành phố Cẩm Phả, tỉnh Quảng Ninh có mức độ thoái hóa rất cao (chiếm tỷ lệ lớn về diện tích đất lâm nghiệp ở thành phố Cẩm Phả là thảm thực vật cây bụi và thảm cỏ cao cây họ Hòa thảo - Poaceae). Các chỉ tiêu về thành phần hóa học và đặc tính lý học của đất lâm nghiệp ở thành phố Cẩm Phả, tỉnh Quảng Ninh đƣợc chúng tôi phân làm các nhóm chỉ tiêu khác nhau để đánh giá. Tuy nhiên, trong bài báo này, chúng tôi chỉ trình bày kết quả nghiên cứu về một số tính chất vật lý của đất trong các thảm thực vật tự nhiên và một số loại rừng trồng trên nền thảm thực vật thoái hóa ở thành phố Cẩm Phả, tỉnh Quảng Ninh. I. ĐỐI TƢỢNG VÀ PHƢƠNG PHÁP NGHIÊN CỨU 1. Đối tƣợng nghiên cứu Nghiên cứu đặc tính lý học của đất trong các trạng thái thảm thực vật tự nhiên có mức độ thoái hóa khác nhau (Rừng IIa, Ic, Ia, thảm cỏ) và một số loại rừng trồng trên nền thảm thực vật thoái hóa (Rừng trồng keo 7 tuổi, bạch đàn 7 tuổi và thông 10 tuổi) trên địa bàn thành phố Cẩm Phả, tỉnh Quảng Ninh. 2. Phƣơng pháp nghiên cứu - Phương pháp nghiên cứu ngoài thực địa: Các phẫu diện đƣợc đặt trong các ô nghiên cứu thực vật, trong đó các yếu tố phải điển hình (về độ che phủ, cấu trúc không gian, địa hình, thổ nhƣỡng). Bố trí 5-10 điểm lấy mẫu phân bố tƣơng đối đều trên ô tiêu chuẩn. Khối lƣợng thảm mục ở trạng thái tự nhiên đƣợc xác định trực tiếp ngay ngoài thực địa (trong các ô tiêu chuẩn) bằng cách cân lặp lại 10 lần trên các ô vuông có kích thƣớc 1 x 1 m. Mỗi năm xác định 2 lần vào mùa mƣa và mùa khô để lấy giá trị trung bình. Cân bằng cân lò so với độ chính xác 0,01 kg. Trong mỗi ô định vị đóng từ 10-15 thƣớc kẻ nhựa (tiết diện 1x1 cm, dài 20 cm, trên có vạch chia độ dài đến mm) để chừa 2 cm ở trên mặt đất. Trên cơ sở chiều dày lớp đất bị bào mòn mà xác định cƣờng độ xói mòn đất. - Phương pháp nghiên cứu trong phòng thí nghiệm: Dung trọng (Phƣơng pháp Ống đóng); Độ xốp (Phƣơng pháp Trọng lƣợng). II. KẾT QUẢ NGHIÊN CỨU VÀ THẢO LUẬN 1. Độ dày tầng đất và khối lƣợng thảm mục trong đất Độ dày tầng đất là một chỉ tiêu quan trọng góp phần quyết định sự phát triển của thảm thực vật. Tầng đất càng dày, sự tích lũy chất dinh dƣỡng trong đất càng cao và càng đáp ứng tốt nhu cầu dinh dƣỡng cho quá trình sinh trƣởng. Độ dày tầng đất trong các thảm thực vật ở thành phố Cẩm Phả, tỉnh Quảng Ninh có sự chênh lệch khá lớn. Chỉ tiêu này ở rừng IIa là >100 cm, ở thảm cây bụi Ic từ 50-80 cm; ở thảm cỏ là HỘI NGHỊ KHOA HỌC TOÀN QUỐC VỀ SINH THÁI VÀ TÀI NGUYÊN SINH VẬT LẦN THỨ 6 1430 50-60 cm. Phần lớn rừng trồng đƣợc khảo sát hầu hết đều nằm trên lập địa có độ dày đất khá từ 40 cm đến 60 cm. Riêng ở thảm cây bụi Ia, đất có độ dày không quá 40 cm. Về nguyên tắc, khi đất nhiệt đới thoái hóa, lƣợng nƣớc bị bốc hơi vật lý lớn, khiến cho các oxyt kim loại Fe, Al, Mn bị mất nƣớc, keo tụ lại, trở nên rắn chắc và không hòa tan, tạo nên các kết von. Vấn đề càng trở nên nghiêm trọng khi giảm độ che phủ của thảm thực vật xuống quá thấp và lớp đất ở phía trên bị xói mòn mạnh, đá ong sẽ bị lộ trên mặt đất. Vì vậy, trong các rừng trồng và thảm thực vật Ia ở thành phố Cẩm Phả, tỉnh Quảng Ninh thƣờng xuất hiện nhiều kết von trên bề mặt, thực vật phát triển rất kém. Ngoài việc là nơi cƣ trú, là nguồn dinh dƣỡng cho vi sinh vật đất, thảm mục còn có vai trò điều tiết nguồn nƣớc, ngăn cản dòng chảy trên mặt đất, giảm lƣợng bốc hơi mặt đất, tăng lƣợng nƣớc thấm xuống đất. Do vậy, thảm mục có vai trò quan trọng trong việc điều hòa nguồn nƣớc, chống xói mòn, lũ lụt. Tổng lƣợng rơi rụng và tốc độ phân hủy thảm mục phụ thuộc vào rất nhiều yếu tố (điều kiện khí hậu, mật độ và thành phần vi sinh vật, thành phần loài cây, loại rừng và tuổi rừng). Ngƣợc lại, thảm thực vật cũng ảnh hƣởng lớn đến tổng lƣợng rơi rụng. Ngoài ra, cùng với cây bụi, thảm tƣơi, tầng thảm mục còn là những vật chƣớng ngại làm giảm lƣợng nƣớc, làm yếu tốc độ dòng chảy trên mặt đất. Trong đất rừng, hệ rễ cây rừng phong phú và hang hốc động vật làm gia tăng lƣợng nƣớc thấm vào đất. Vì vậy, hệ sinh thái rừng có khả năng chuyển hóa một phần dòng nƣớc chảy trên mặt đất thành dòng chảy trong lòng đất, tăng cƣờng khả năng hạn chế lũ lụt, nuôi dƣỡng nguồn nƣớc và chống xói mòn bảo vệ đất đai. Trong khi các thảm thực vật khác, không có tính năng phòng hộ nhƣ vậy. Trong các thảm thực vật, tổng lƣợng rơi rụng ở rừng IIa lớn nhất (11,2 tấn/ha), ở thảm cỏ là 6,8 tấn/ha, ở các loại rừng trồng, không có sự khác biệt đáng kể (7,1-7,7 tấn/ha). Tuy nhiên, trong các thảm thực vật cây bụi, tổng lƣợng rơi rụng lại có sự khác biệt rất lớn (Thảm cây bụi Ic là 9,2 tấn/ha; ở thảm cây bụi Ia là 4,4 tấn/ha) (Bảng 2). 2. Dung trọng Bảng 1 Một số chỉ tiêu lý học của đất trong các thảm thực vật ở thành phố Cẩm Phả, Quảng Ninh Chỉ tiêu Độ sâu Trạng thái thảm thực vật tự nhiên Rừng trồng IIa Ic Ia Thảm cỏ Keo (7 tuổi) Bạch đàn (7 tuổi) Thông (10 tuổi) Dung trọng 0 - 10 0,88 1,11 1,24 1,18 1,02 1,22 1,21 10 - 20 0,88 1,23 1,24 1,15 1,18 1,45 1,41 20 - 30 0,94 1,24 1,26 1,23 1,28 1,47 1,42 TB 0,90 1,19 1,25 1,18 1,16 1,38 1,35 Độ xốp 0 - 10 64,4 57,2 49,7 57,4 49,1 49,7 49,2 10 - 20 64,3 55,3 49,4 55,6 47,2 47,6 47,5 20 - 30 63,2 51,4 40,5 51,3 40,5 40,5 45,7 TB 64,0 54,6 46,5 54,7 45,6 45,9 47,5 Độ ẩm 0 - 10 34,3 25,2 12,5 21,4 19,1 12,3 12,4 10 - 20 36,5 27,3 16,4 23,5 24,2 22,2 23,5 20 - 30 36,3 30,4 19,4 21,3 29,3 23,1 23,6 TB 35,7 27,6 16,1 22,1 24,2 19,2 19,8 Các mẫu đất đƣợc phân tích có dung trọng dao động khá lớn (từ 0,88 g/cm3-1,47 g/cm3). Trong toàn phẫu diện (0-30 cm), dung trọng của đất trong rừng IIa là 0,90 g/cm3 trong các thảm thực HỘI NGHỊ KHOA HỌC TOÀN QUỐC VỀ SINH THÁI VÀ TÀI NGUYÊN SINH VẬT LẦN THỨ 6 1431 vật cây bụi từ 1,19-1,25 g/cm3, trong thảm cỏ là 1,18 g/cm3, còn trong các loại rừng trồng 1,16- 1,38 g/cm 3 (Bảng 1). Ở tất cả các phẫu diện, dung trọng đều tăng lên rõ rệt theo chiều sâu phẫu diện rất rõ rệt. Sự tăng lên của dung trọng theo chiều sâu phẫu diện đất có nhiều nguyên nhân: Ở tầng đất trên, có hàm lƣợng mùn cao, đất tơi xốp hơn so với tầng sâu, vì vậy đất có dung trọng nhỏ; do quá trình rửa tôi các chất theo chiều trọng lực, nên ở tầng dƣới đƣợc tích luỹ những chất rửa trôi làm tăng tỷ trọng của đất. Đó là chƣa kể, các tầng dƣới luôn chịu áp suất vĩnh cửu của các tầng trên. Kết quả tính toán các phƣơng trình tƣơng quan cho thấy, dung trọng có quan hệ với độ xốp và hàm lƣợng mùn rất chặt. Ở độ sâu 0-30 cm, hàm lƣợng mùn ở rừng IIa là 3,39%, ở thảm cỏ là 2,41%; ở thảm cây bụi Ic là 2,48%; ở thảm cây bụi Ia là không quá 2,0%. Theo chiều hƣớng thoái hoá của thảm thực vật, thì dung trọng tăng, hàm lƣợng mùn và độ xốp giảm (Bảng 1). Bảng 2 Đặc điểm về tầng đất mặt và thảm mục trong các thảm thực vật ở thành phố Cẩm Phả, tỉnh Quảng Ninh Chỉ tiêu Thảm thực vật tự nhiên Rừng trồng IIa Ic Ia Thảm cỏ Keo Bạch đàn Thông Khối lƣợng vật rơi rụng (Tấn/ha) 11,2 9,2 4,4 6,8 7,7 7,1 7,7 Độ dày lớp thảm mục (cm) 5,0 3,5 1,0 3,0 2,0 1,5 2,5 Cƣờng độ xói mòn (Tấn/ha/năm) 28,1 68,4 172,6 58,4 65,3 88,2 70,1 Độ dày tầng đất (cm) >100 50 - 80 30 - 40 50 - 60 40 - 60 40 - 60 50 - 60 Hình 1: Khối lƣợng vật rơi rụng và cƣờng độ xói mòn đất trong các thảm thực vật ở thành phố Cẩm Phả, tỉnh Quảng Ninh 3. Độ xốp Các mẫu đất đƣợc phân tích có độ xốp rất thấp. Mẫu đất có độ xốp nhỏ nhất là 40,5% (Rừng trồng keo và bạch đàn, ở độ sâu 20-30 cm), mẫu đất có độ xốp lớn nhất là 64,4% (Rừng IIa, độ sâu 0-10 cm) (Bảng 1). Độ xốp của đất ở độ sâu 0-30 cm ở rừng IIa là 64,0%, ở thảm cỏ là 54,7%, ở thảm cây bụi là 46,5-54,6%. Đất trong các loại rừng trồng có độ xốp thấp và không có sự khác nhau đáng kể (45,6-47,5%). 112 92 44 68 77 71 77 28.1 68.4 172.6 58.4 65.3 88.2 70.1 0 50 100 150 200 250 Rừng IIa Thảm cây bụi Ic Thảm cây bụi Ia Thảm cỏ Rừng keo Rừng bạch đàn Rừng thông Khối lƣợng vật Cƣờng độ xói HỘI NGHỊ KHOA HỌC TOÀN QUỐC VỀ SINH THÁI VÀ TÀI NGUYÊN SINH VẬT LẦN THỨ 6 1432 Tất cả các điểm nghiên cứu đề thể hiện xu hƣớng chung là, độ xốp giảm dần theo chiều sâu của phẫu diện. Tuy nhiên, sự suy giảm về độ xốp theo độ sâu phẫu diện không giống nhau giữa các thảm thực vật. Hiệu số về độ xốp giữa tầng trên cùng (0-10 cm) và tầng dƣới cùng (20-30 cm) ở rừng IIa rất thấp (1,2%), ở thảm cỏ là 6,1%. Đặc biệt, trong đất của các thảm thực vật cây bụi và rừng trồng, sự khác biệt này rất đáng kể (ở rừng trồng là 3,5-9,2%, ở thảm cây bụi 5,8- 9,2%). Ở thảm cây bụi và rừng trồng, tầng đất mặt có tỷ lệ sét vật lý thấp hơn tầng dƣới, nếu đất bị rửa trôi và mất chất hữu cơ, mất cấu trúc sẽ làm cho độ xốp giảm xuống, dung trọng và độ chặt tăng lên. Ngoài ra, bên cạnh việc rửa trôi các chất dinh dƣỡng ở tầng mặt, quá trình rửa trôi còn khiến các hạt sét bị di chuyển xuống tầng sâu của phẫu diện, tạo ra một tầng mặt có thành phần cơ giới nhẹ, có độ phì nhiêu thấp, khả năng hấp thu trao đổi kém. Đó là chƣa kể, các hạt mịn trong khi di chuyển theo chiều trọng lực, sẽ lấp đầy các khe và lỗ hổng trong đất tạo nên một tầng chặt, bí, khó thoát nƣớc. 4. Độ ẩm và khả năng trữ nƣớc của đất Độ ẩm của các mẫu đất có sự chênh lệch khá lớn. Ở độ sâu 0-10 cm, đất của rừng trồng bạch đàn có độ ẩm thấp nhất (12,3%); ở độ sâu 10-20 cm, đất của rừng IIa có độ ẩm cao nhất (36,5%). Nhìn chung, độ ẩm đất có mối liên quan chặt chẽ với mức độ thoái hoá của thảm thực vật. Trong toàn phẫu diện (độ sâu 0-30 cm), đất rừng trồng bạch đàn có độ ẩm thấp nhất (19,2%) và thấp hơn nhiều so với đất của rừng IIa (35,7%). Độ ẩm đất của thảm cỏ là 22,1%; của các trạng thái thảm cây bụi có sự dao động khá lớn (16,1-27,6%). Trong khi đất của các loại rừng trồng khá thấp, nhƣng ít dao động (19,2-24,2%). Thảm thực vật cây bụi Ia và rừng trồng đều có độ che phủ của thảm thực vật thấp, nhiệt độ không khí và nhiệt độ đất cao, độ ẩm không khí thấp, bề mặt thoáng lớn, nên quá trình bốc hơi vật lý rất lớn. Ngoài ra, độ ẩm của đất không chỉ phụ thuộc vào tính chất vật lý và cấu tƣợng của đất (độ xốp và dung trọng, thành phần cơ giới), mà còn phụ thuộc rất lớn vào đặc tính hóa học của đất (đặc biệt là hàm lƣợng chất hữu cơ và mùn trong đất). Ở thảm cây bụi, đặc biệt là thảm cây bụi Ia và các loại rừng trồng, đất có độ ẩm thấp vì khả năng trữ nƣớc của đất đã bị giảm sút nghiêm trọng do sự suy giảm của hàm lƣợng mùn và độ xốp của đất. Khi độ che phủ của thảm thực vật trên bề mặt đất giảm đáng kể, các loài thực vật trên bề mặt đất khó phát triển đƣợc (vì thiếu nƣớc do khả năng trữ nƣớc trong đất rất kém). Khi đó, nƣớc mƣa không thấm nhiều vào lòng đất, tạo thành những dòng chảy lớn trên bề mặt đất, khi hết mƣa, sự bốc hơi nƣớc thoát đi theo con đƣờng vật lý một cách nhanh chóng. Ngoài ra, nếu mất lớp phủ thực vật, đất bị xói mòn, mất lớp đất mặt, đất sẽ bị thiêu đốt dƣới nắng, đất trở nên khô và đá ong hóa, điều kiện cho sinh vật trên mặt đất và trong lòng đất bị phá hủy nghiêm trọng. Ngoài những đặc điểm về tính chất lý hoá của đất, mức độ che phủ và cấu trúc của các thảm thực vật, cũng nhƣ điều kiện tiểu khí hậu (nhiệt độ, ánh sáng, độ ẩm, chế độ gió,,,) thì khả năng giữ ẩm của đất còn phụ thuộc rất lớn vào khối lƣợng và tính chất của thảm mục (Bảng 3). Việc tác động đến thảm thực vật quá mức đã làm tăng dung trọng của đất và làm giảm khả năng cung cấp nƣớc cho thực vật. Vì vậy, không chỉ trong các thảm thực vật tự nhiên thoái hóa, mà trong cả các loại rừng trồng, thành phần thực vật chủ yếu là các loài cây bụi, cây thảo hạn sinh (sim (Rhodomyrtus tomentosa), mua (Melastoma candidum, M. sanguineum), bù cu vẽ (Breynia fruticosa), thóc lép (Desmodium triquetrum), mâm xôi (Rubus alceaefolius), đơn đỏ (Ixora coccinea), ké (Sida rhombifolia, Urena lobata), trinh nữ (Mimosa pudica, . Chè vè (Miscanthus floridulus), chít (Thysanolaena maxima), cỏ lào (Eupatorium odoratum...). HỘI NGHỊ KHOA HỌC TOÀN QUỐC VỀ SINH THÁI VÀ TÀI NGUYÊN SINH VẬT LẦN THỨ 6 1433 Bảng 3 Khả năng hút nƣớc của thảm mục trong các trạng thái thảm thực vật ở thành phố Cẩm Phả, tỉnh Quảng Ninh Số TT Thảm thực vật Khối lƣợng thảm mục trƣớc khi sấy (g) Khối lƣợng thảm mục sau khi sấy (g) Lƣợng nƣớc trong thảm mục tự nhiên Tỷ lệ lƣợng nƣớcđƣợc hút/KL khô của thảm mục (%) Khối lƣợng (g) Tỷ lệ (%) 1 Rừng IIa 1000 232,02 767,98 76,80 331,0 2 Thảm cây bụi Ic 1000 237,53 762,47 76,25 321,0 3 Thảm cây bụi Ia 1000 403,23 596,77 59,66 148,0 4 Thảm cỏ 1000 279,33 720,67 72,07 258,0 5 Rừng trồng keo 1000 400,00 600,00 60,00 150,0 6 Rừng trồng bạch đàn 1000 438,60 561,40 56,14 128,0 7 Rừng trồng thông 1000 390,63 609,37 60,94 156,0 Ở các thảm thực vật cây bụi, thảm cỏ và các loại rừng trồng, thành phần loài và cấu trúc của thảm thực vật phản ánh rất rõ tính chất khô cằn của đất. Trong những thảm thực vật này, những loài thực vật ƣu thế chủ yếu là những loài hạn sinh, với những đặc điểm thích nghi cả về hình thái, giải phẫu, cả về chu kỳ sống trong năm (Chẳng hạn, thực vật thƣờng có kích thƣớc nhỏ, thân có vỏ dày, lá hẹp, có tầng cutin phát triển mạnh, có lông trắng bao phủ,). Nhƣ vậy, đất trong các thảm thực vật thoái hóa và rừng trồng ở thành phố Cẩm Phả, tỉnh Quảng Ninh nói riêng rất khó lập lại cân bằng khi bị xói mòn hay rửa trôi do sự suy thoái của thảm thực vật. Đặc biệt là trong điều kiện khí hậu nhiệt đới ẩm, với nhiệt độ và độ ẩm cao, thì quá trình phong hóa xảy ra mạnh mẽ, quá trình feralit tích lũy tƣơng đối Fe và Al, rửa trôi các kim loại kiềm và kiềm thổ, nên đất thƣờng có độ chua rất lớn (Ở độ sâu 0-30cm, đất của các thảm thực vật có pHH2O chƣa đến 5,0; pH KCl không vƣợt quá 4,56), tầng đất mỏng, độ xốp và độ ẩm thấp, dung trọng và tỷ trọng cao. III. KẾT LUẬN Xét về đặc tính lý học, phần lớn đất đồi núi ở thành phố Cẩm Phả, tỉnh Quảng là những loại đất có vấn đề (Problem Soils), với quá trình rửa trôi, xói mòn và feralit hóa diễn ra mãnh liệt. Ở thảm thực vật cây bụi, thảm cỏ và các loại rừng trồng, đất có biểu hiện thoái hóa cao: Khả năng trữ nước của thảm mục giảm (Lƣợng nƣớc trong thảm mục tự nhiên không quá 76,25%), cường độ xói mòn lớn (58,4-172,6Tấn/ha/năm); Ở độ sâu 0-30 cm, dung trọng cao (1,16-1,38g/cm3), độ ẩm thấp (16,1-27,6%), độ xốp thấp (45,6-54,7%), dẫn đến nguồn nƣớc mặt suy thoái và kết cấu đất dễ bị phá hủy. Đối với đất lâm nghiệp chƣa có rừng ở thành phố Cẩm Phả, tỉnh Quảng Ninh, việc trả lại chất hữu cơ và duy trì độ ẩm cho đất là biện pháp quan trọng hàng đầu trong việc giữ gìn, phục hồi, cải thiện độ phì cho đất. Ngoài ra, cần thực hiện các biện pháp làm giảm tốc độ dốc của đất, làm tăng độ xốp của đất. TÀI LIỆU THAM KHẢO 1. Lê Huy Bá, 1998. Sinh thái môi trƣờng đất, Nxb. Nông nghiệp. TPHCM. 2. Nguyễn Duy Chuyên, 1991. “Hệ thống phân loại và phƣơng pháp phân loại đầu nguồn để xây dựng rừng”, Tạp chí Lâm nghiệp, (5), trang: 2-3. HỘI NGHỊ KHOA HỌC TOÀN QUỐC VỀ SINH THÁI VÀ TÀI NGUYÊN SINH VẬT LẦN THỨ 6 1434 3. Lê Văn Khoa, (chủ biên), 2000. Đất và môi trƣờng, Nxb. Giáo dục. 4. Lacher, W. 1983. Sinh thái học thực vật (tài liệu dịch), Nxb. Đại học và Trung học chuyên nghiệp, Hà Nội, 256 trang. 5. Tran Kong Tau, 1987. “Physical propertiers of some main soil group of Vietnam”, Soviet Soil Science. Published by Scripta Technica A. subsidiary of John Wiley and Sons, Inc., Publishers New York - London. 6. UNESCO (1973), International classification and mapping of vegetation, Paris. SOME PROPERTIES OF SOIL IN THE NATURAL VEGETATIONS AND PLANTED IN CAM PHA CITY, QUANG NINH VU THI THANH HUONG, NGUYEN THE HUNG SUMMARY For various reasons, the natural vegetation of Cam Pha city, Quang Ninh province has a very high level of degradation (accounting for a large proportion of forest land in Cam Pha city shrub and high-grass vegetation - Poaceae). In regards of physical characteristics, the majority of hill land Cam Pha, Quang Ninh are the “problematic soils”. In the shrub, grass, and planted forest vegetations, land showed a high level of degradation: water storage ability of litter decreased (amount of water in natural littervegetation no more than 76.25%), high erosion intensity (58.4 to 172.6 tons/ha/year); In the 0-30 cm depth, high density (1.16-1,38g/cm 3 ), low humidity (16.1 to 27.6%), low porosity(45.6 to 54.7%). For forest land without forest in Cam Pha, Quang Ninh, the return of organic matter and maintainance of soil humidity are the most important measures to preserve and improve soil fertility. Also, measured should be implemented to reduce the slope of the land, and increase soil porosity.
File đính kèm:
- mot_so_dac_tinh_cua_dat_trong_tham_thuc_vat_tu_nhien_va_rung.pdf