Phát triển trí lực và tài năng của trẻ nhỏ (Phần 2)
A. Ý thức dạy lễ nghĩa cho con từ 0 tuổi
1. 3 trụ cột để trẻ lớn lên và tầm nhìn của cha mẹ
Khi mới sinh con, hẳn là việc đầu tiên cha mẹ phải suy nghĩ đó là làm
sao để con được khỏe mạnh, có phải không ạ?
Sau đó là muốn con có tri thức, sau đó nữa thì muốn con sống hòa
nhập với xã hội và có đạo đức.
Phải nói tới sự phát triển tri thức ở vị trí thứ 2 là bởi vì tri thức bắt đầu
phát triển đồng thời với lúc trẻ được sinh ra đời, trước cả tính xã hội và
tính đạo đức.
① Khỏe mạnh (cả về cơ thể và tâm hồn)
② Trí dục
③ Lễ nghĩa xã hội và lễ nghĩa đạo đức
Thiếu một trong 3 điều nói trên, không thể nói là trẻ phát triển hoàn
chỉnh. Hơn nữa, để trẻ phát triển hoàn chỉnh còn cần một yếu tố quan
trọng nữa, đó là tầm nhìn của cha mẹ chúng (kì vọng, mơ ước)
Nếu như cha mẹ có một tầm nhìn rõ ràng, mong muốn con mình trở
thành thế này, hay con mà được thế kia thì hay biết bao thì ngay từ
đầu trẻ sẽ lớn lên theo chiều hướng đó.
Vậy cha mẹ của những trẻ em sống trong thế kỉ 21 này có thể kì vọng
gì vào con mình đây?
Câu trả lời sẽ rất phong phú tùy theo từng cha mẹ. Tuy nhiên, cũng
không khó khăn gì khi tựu chung lại những điểm mà nhiều cha mẹ
mong muốn. Nếu không có những điểm chung đó, thì cũng không thể
có những lời khuyên về việc dạy con được.
Tôi nghĩ rằng 5 khoản mục sau đây luôn là niềm mơ ước khi dạy con
của nhiều cha mẹ.
① Thành người tôn trọng và có lòng thông cảm với người khác như
đối với bản thân mình.
② Thành người luôn có tinh thần làm cho xã hội tốt đẹp hơn, làm cho
những gì quanh mình trở nên tốt đẹp hơn
③ Để được như vậy, phải là người giàu óc sáng tạo
④ Tạo được thói quen hướng dẫn, lôi cuốn mọi người
Phát triển trí lực và tài năng của trẻ nhỏ
64
⑤ Có thói quen thiện chí hợp tác với mọi người mang tính xã hội
Những trẻ em có được những phẩm chất như nêu ở trên, thì dù ở thế kỉ
nào, thời đại nào cũng luôn có một cuộc sống đầy ý nghĩa.
Chúng ta hãy cùng suy nghĩ làm sao để dạy trẻ thành những con người
giàu phẩm chất tốt đẹp như vậy.
2. Nhìn nhận đúng tín hiệu phát triển của con trẻ
Nếu như kì vọng vào sự phát triển hoàn hảo của trẻ, việc đầu tiên quan
trọng hơn hết cả là nuôi trẻ khỏe mạnh.
Tuy nhiên, nói đến trẻ khỏe mạnh, hẳn là mọi người đều nghĩ ngay tới
những em bé khỏe mạnh về cơ thể, chứ ít ai nghĩ được la phải khỏe
mạnh cả về tâm hồn.
Trong phần dạy trẻ từ 0 tuổi, tôi muốn đặt vấn đề trẻ khỏe mạnh là khỏe
mạnh về tâm hồn.
Chúng ta đang sống mà ít biết tới một sự thực rằng sự phát triển tâm
sinh lí của con người trong thời kì đầu của cuộc đời, đặc biệt là giai
đoạn rất ngắn ngủi từ 1 đến 3 tuổi đầu, lại quyết định sức khỏe tâm sinh
lí của cả phần đời còn lại. Y khoa về tinh thần cho rằng gốc rễ âu xa
của sự lo lắng và không khỏe khoắn của con người hiện nay, xuất phát
từ cái bất ổn định trong quan hệ với cha mẹ người đó khi họ còn là con
trẻ.
Chúng ta phải để tâm đến điều này một cách nghiêm túc.
Đây là thời kì cha mẹ dễ dàng nắm bắt ý muốn của con mình nhất,
những ý muốn xuất phát từ tâm hồn trẻ. Như vậy càng làm cho trẻ lớn
mạnh hơn lên. Càng là những ngày thơ ấu, thì ý muốn càng đa dạng.
Về chuyện này, giáo sư tinh thần học Sugita Mineyasu, khoa nội tâm trị
liệu thuộc trường đại học Kyushu từng viết trong cuốn sách dạy con với
tiêu đề “Ai làm nên đứa trẻ như thế này?” (Nhà xuất bản Shoubunsha)
rằng “Những nhu cầu tự nhiên như ăn, ngủ, khám phá, ngạc nhiên tự
nó nảy sinh chẳng ai kiểm soát được, nếu được người mẹ đáp ứng hết
mức không chút cảm thấy phiền nhiễu vào những năm đầu của cuộc
đời, thì tương lai tự nhiên đứa trẻ trưởng thành con người biết thông
cảm với người khác.
Giáo sư còn nói “dạy con không phải là việc sở hữu con, mà nuôi
dưỡng những tố chất tốt của trẻ như một báu vật sống vậy”
Có thể nói dạy con, hay giáo dục con từ lúc còn thơ và tuân theo trình
tự phát triển tự nhiện của trẻ. Đó là nguyên tắc.
Tóm tắt nội dung tài liệu: Phát triển trí lực và tài năng của trẻ nhỏ (Phần 2)
Shichida Makoto しちだ まこと 63 Chương III KHÓ KHĂN KHI DẠY LỄ NGHĨA CHO TRẺ A. Ý thức dạy lễ nghĩa cho con từ 0 tuổi 1. 3 trụ cột để trẻ lớn lên và tầm nhìn của cha mẹ Khi mới sinh con, hẳn là việc đầu tiên cha mẹ phải suy nghĩ đó là làm sao để con được khỏe mạnh, có phải không ạ? Sau đó là muốn con có tri thức, sau đó nữa thì muốn con sống hòa nhập với xã hội và có đạo đức. Phải nói tới sự phát triển tri thức ở vị trí thứ 2 là bởi vì tri thức bắt đầu phát triển đồng thời với lúc trẻ được sinh ra đời, trước cả tính xã hội và tính đạo đức. ① Khỏe mạnh (cả về cơ thể và tâm hồn) ② Trí dục ③ Lễ nghĩa xã hội và lễ nghĩa đạo đức Thiếu một trong 3 điều nói trên, không thể nói là trẻ phát triển hoàn chỉnh. Hơn nữa, để trẻ phát triển hoàn chỉnh còn cần một yếu tố quan trọng nữa, đó là tầm nhìn của cha mẹ chúng (kì vọng, mơ ước) Nếu như cha mẹ có một tầm nhìn rõ ràng, mong muốn con mình trở thành thế này, hay con mà được thế kia thì hay biết bao thì ngay từ đầu trẻ sẽ lớn lên theo chiều hướng đó. Vậy cha mẹ của những trẻ em sống trong thế kỉ 21 này có thể kì vọng gì vào con mình đây? Câu trả lời sẽ rất phong phú tùy theo từng cha mẹ. Tuy nhiên, cũng không khó khăn gì khi tựu chung lại những điểm mà nhiều cha mẹ mong muốn. Nếu không có những điểm chung đó, thì cũng không thể có những lời khuyên về việc dạy con được. Tôi nghĩ rằng 5 khoản mục sau đây luôn là niềm mơ ước khi dạy con của nhiều cha mẹ. ① Thành người tôn trọng và có lòng thông cảm với người khác như đối với bản thân mình. ② Thành người luôn có tinh thần làm cho xã hội tốt đẹp hơn, làm cho những gì quanh mình trở nên tốt đẹp hơn ③ Để được như vậy, phải là người giàu óc sáng tạo ④ Tạo được thói quen hướng dẫn, lôi cuốn mọi người Phát triển trí lực và tài năng của trẻ nhỏ 64 ⑤ Có thói quen thiện chí hợp tác với mọi người mang tính xã hội Những trẻ em có được những phẩm chất như nêu ở trên, thì dù ở thế kỉ nào, thời đại nào cũng luôn có một cuộc sống đầy ý nghĩa. Chúng ta hãy cùng suy nghĩ làm sao để dạy trẻ thành những con người giàu phẩm chất tốt đẹp như vậy. 2. Nhìn nhận đúng tín hiệu phát triển của con trẻ Nếu như kì vọng vào sự phát triển hoàn hảo của trẻ, việc đầu tiên quan trọng hơn hết cả là nuôi trẻ khỏe mạnh. Tuy nhiên, nói đến trẻ khỏe mạnh, hẳn là mọi người đều nghĩ ngay tới những em bé khỏe mạnh về cơ thể, chứ ít ai nghĩ được la phải khỏe mạnh cả về tâm hồn. Trong phần dạy trẻ từ 0 tuổi, tôi muốn đặt vấn đề trẻ khỏe mạnh là khỏe mạnh về tâm hồn. Chúng ta đang sống mà ít biết tới một sự thực rằng sự phát triển tâm sinh lí của con người trong thời kì đầu của cuộc đời, đặc biệt là giai đoạn rất ngắn ngủi từ 1 đến 3 tuổi đầu, lại quyết định sức khỏe tâm sinh lí của cả phần đời còn lại. Y khoa về tinh thần cho rằng gốc rễ âu xa của sự lo lắng và không khỏe khoắn của con người hiện nay, xuất phát từ cái bất ổn định trong quan hệ với cha mẹ người đó khi họ còn là con trẻ. Chúng ta phải để tâm đến điều này một cách nghiêm túc. Đây là thời kì cha mẹ dễ dàng nắm bắt ý muốn của con mình nhất, những ý muốn xuất phát từ tâm hồn trẻ. Như vậy càng làm cho trẻ lớn mạnh hơn lên. Càng là những ngày thơ ấu, thì ý muốn càng đa dạng. Về chuyện này, giáo sư tinh thần học Sugita Mineyasu, khoa nội tâm trị liệu thuộc trường đại học Kyushu từng viết trong cuốn sách dạy con với tiêu đề “Ai làm nên đứa trẻ như thế này?” (Nhà xuất bản Shoubunsha) rằng “Những nhu cầu tự nhiên như ăn, ngủ, khám phá, ngạc nhiên tự nó nảy sinh chẳng ai kiểm soát được, nếu được người mẹ đáp ứng hết mức không chút cảm thấy phiền nhiễu vào những năm đầu của cuộc đời, thì tương lai tự nhiên đứa trẻ trưởng thành con người biết thông cảm với người khác. Giáo sư còn nói “dạy con không phải là việc sở hữu con, mà nuôi dưỡng những tố chất tốt của trẻ như một báu vật sống vậy” Có thể nói dạy con, hay giáo dục con từ lúc còn thơ và tuân theo trình tự phát triển tự nhiện của trẻ. Đó là nguyên tắc. Shichida Makoto しちだ まこと 65 3. Cho bú sữa theo giờ nhất định là không tốt. Tình mẹ con còn quan trọng hơn. Có người cho rằng cho trẻ bú theo giờ qui định mới tốt. Chưa đến giờ bú thì trẻ có khóc để kệ đấy cũng không sao. Khóc nhiều thì nở phổi. Khóc là việc của em bé. Và để như vậy trẻ sẽ biết thế nào là chịu đựng. Nhưng thực ra, đây lại là suy nghĩ sai lầm đến tai hại. Em bé bằng nhiều hình thức nỗ lực hết sức mình để truyền đạt tới người mẹ về nhu cầu của bản thân. Khóc vì muốn bú cũng là một trong những hình thức đó. Nhưng nếu cứ khóc mãi mẹ vẫn làm ngơ thì trẻ hiểu ra rằng khóc như vậy không phải là cách truyền đạt để mẹ thấu hiểu tâm trạng của chúng. Lần tới nữa trẻ không còn muốn truyền đạt đúng tâm trạng của chúng cho mẹ nữa. Mẹ của trẻ, đến giờ qui định mới cho con bú, dù nó chẳng muốn bú tí nào. Còn lúc nó muốn bú thì chẳng được Như vậy đã làm tổn hại đến sự chính xác trong cảm nhận của cơ thể trẻ trong những ngày đầu đời. Kiểu cho bú theo giờ, làm ngơ nhu cầu thực sự của em bé chẳng phải là cách gì khoa học cả. Chu kì ăn của từng trẻ có khác nhau, tùy thuộc vào nhu cầu của cơ thể chúng. Huấn luyện cho trẻ quen bú theo giờ có vẻ như người mẹ được thảnh thơi hơn thật đấy, song nó đánh mất đi cảm nhận cơ thể và tố chất của trẻ. Trẻ là người không có thói quen truyền đạt đúng cảm giác của mình, chóng chán, bất mãn. Và còn có một cách nghĩ sai lầm khác nữa. Đó là không tự tay chăm sóc em bé, không ngủ chung với em bé. Đối với em bé, việc kề da áp thịt với mẹ nó cực kì là quan trọng. Hãy bế trẻ càng nhiều càng tốt. 2 tháng tuổi mẹ đã gửi em bé để đi làm, thì không thể đáp ứng thỏa mãn nhu cầu kề da áp thịt của em bé được. Kết quả là bé không bú sữa, uống vào lại nôn ra, đi ngoài phân lỏng Nếu mẹ phát hiện ra rằng con mình thiếu sự ôm ấp của mẹ mà sửa sai, thì biểu hiện trên cũng hết ngay, bé sẽ bụ bẫm lên trông thấy. Những đứa trẻ lúc nào cũng bám dính không rời mẹ nửa bước là những trẻ mà ngày bé không được yêu thương hết mức chúng muốn. Đó là biểu hiện sinh ra khi nhu cầu được gắn bó với mẹ, được mẹ ôm ấp từ những ngày mới sinh đã không được thỏa mãn mà ra. Vì phải đi làm chẳng hạn, mẹ không tự tay chăm sóc con, không tỏ lòng yêu thương con thì trong tâm hồn trẻ, tự lúc nào không hay, manh nha hình thành sự bực tức vì thiếu thốn tình cảm của mẹ. Sau này nó sẽ Phát triển trí lực và tài năng của trẻ nhỏ 66 thành căn nguyên gây ra những hành động có vấn đề. Luôn bám dính lấy cha mẹ, không tách ra độc lập được. Giáo sư Sugita nói trên nêu một ví dụ minh họa cho phần này bằng một câu chuyện của cậu học sinh tên là Akihiro thi 4 lần vào đại học mà không đậu. Akihiro là một cậu bé có thành tích học tập tốt, là học sinh được đánh giá là thừa sức đậu vào trường đại học quốc gia hàng đầu. Song, thi mấy lần đều không đậu được. Nguyên nhân là thế này. Thực ra, khi còn nhỏ, Akihiro có mẹ phải đi làm vì lí do kinh tế. Đương nhiên việc chăm sóc Akihiro không thể do một tay mẹ cậu làm hết được. Tự lúc nào, trong đầu óc Akihiro nảy sinh sự bực tức, vì mẹ không dành trọn tình thương yêu cho cậu. Song, vì nhiều lần phải nếm trải cảnh bất mãn mà mẹ vẫn làm ngơ rồi, cậu ta quyết định báo thù bằng hình thức cố tình thi trượt để thu hút sự chú ý của cha mẹ đến mình. Như vậy, nếu như gửi con từ lúc mới được 2 tháng tuổi để đi làm, trẻ có lớn lên, ở tách xa cha mẹ, nhưng trong lòng luôn có mầm bệnh có thể phát bất cứ lúc nào. Trong thời kì đầu ngắn ngủi của cuộc đời, với tình thương yêu bị hạn chế, tâm hồn đầy lỗ hổng trẻ lớn lên thành người không thấu hiểu cả ý chí của nhân loại. Cùng với trào lưu vợ chồng cùng đi làm thì khuynh hướng trên càng trở nên mạnh mẽ hơn, nói vậy không hề ngoa chút nào. 4. Đỉnh điểm xây dựng lòng tin cơ bản nơi trẻ là khi trẻ được 8 tháng tuổi Người mạnh khỏe cả về cơ thể và tinh thần là người như thế nào nhỉ? Đó là người biết tôn trọng bản thân đồng thời cũng biết thông cảm với người khác. Và cũng là người biết giữ cân bằng giữa nhu cầu, ý muốn của bản thân mình với nhu cầu, ý muốn của những người xung quanh. Để trẻ trở thành những con người như vậy, thì khi còn thơ ấu, chúng phải được sống trong tình thương yêu chan hòa của cha mẹ. Em bé từ lúc sinh ra đến khi được 7, 8 tháng tuổi, luôn được cha mẹ hết lòng thương yêu, sẽ thành người tâm thái ổn định thực sự. Nếu trong thời gian này, đón nhận tín hiệu từ trẻ phát ra một cách đúng đắn, lòng tin cơ bản giữa mẹ con được xác lập, không có lẽ nào em bé đó lại trở thành trẻ có vấn đề được cả. Trẻ có vấn đề là những trẻ khi còn là em bé, có nhu cầu gì đều phát tín hiệu đến cha mẹ chúng, song những tín hiệu đó đã không được cha mẹ Shichida Makoto しちだ まこと 67 chúng nắm bắt được, hoặc là làm ngơ đi, tự lúc nào trẻ đánh mất khả năng phát tín hiệu đúng. Vào thời kì ăn dặm và cai sữa, nhiều em bé bắt đầu sinh ra mút tay. Thực ra mút tay là một hành động vô thức của trẻ muốn thay thế cảm giác bất an khi phải xa mẹ chúng. Trẻ cần có một cái gì đó để ghìm hãm cảm giác có mẹ ở bên lại. Cái bất an khi phải xa mẹ đã khiến chúng tự nhiên cho tay vào miệng mút. Nếu như người mẹ quảng đại, nắm bắt và hiểu đúng tín hiệu này, ngay thời gian đó xử lí thích hợp thì sẽ không có những đứa trẻ học cấp 1 thậm chí cấp 2 vẫn không sao bỏ được cái tật sờ sờ cái khăn bông mềm mềm, lúc nào cũng ôm ấp một miếng vải áo cũ của mẹ. Nhưng nếu mẹ chúng có những hình thức xử lí cứng nhắc bắt ép chúng từ bỏ ngay cái thói mút tay lúc mới 7, 8 tháng đó thì ngược lại, sẽ chẳng bao giờ đứa trẻ bỏ được cái tật mút mút, sờ sờ vật mềm mềm như thế. 5. Khi có thêm em bé cũng không được quên yêu thương anh chị nó Có nhiều trẻ khi chưa có em thì rất ngoan song có em vào lại sinh ra khó bảo, ích kỉ. Vì đứa trẻ khi có em có cảm giác rằng nó bị em tước đoạt mất mẹ, nó ra sức làm thế nào để đòi lại mẹ mới được. Nó tưởng rằng nó quay lại làm em bé thì mẹ nó sẽ ra tay chăm sóc nó, nên có trẻ đã tự đi tè được rồi, khi có em bỗng sinh ra không tự đi tè được, hoặc đêm ngủ hay đái dầm thực sự trở lại như một em bé. Hay là đánh em bé thật đau để cho nó khóc toáng lên. Nó ghen ghét em bé vì nó nghĩ đó là người cướp đi tình yêu thương mẹ dành cho nó bấy lâu nay. Càng bảo nó không được đánh em, thì nó càng đánh tợn. Làm sao để chấn chỉnh lại đứa trẻ đã quá ư ích kỉ đến thế này bây giờ? Chỉ có 1 phương pháp duy nhất. Đó là người mẹ hãy giành trọn tình thương yêu cho trẻ. Lúc ngủ không chỉ có mẹ và em bé, vẫn phải cho anh chị nó ngủ cùng. Chăm sóc trẻ tận tình hơn, ôm ẵm trẻ vào lòng, chứng tỏ cho nó rằng tình yêu thương mẹ dành cho nó là không thay đổi. Khi cảm nhận được tình yêu thương của mẹ, trẻ sẽ biết nghe lời hơn. Khi đó mẹ mới dạy cho trẻ- đã thành anh thành chị của em bé- rằng “anh chị thì giỏi lắm, tự làm được nhiều việc rồi, chứ em bé này còn nhỏ quá, chẳng biết làm gì cả, nên mẹ phải cho em bú thế này này, mẹ phải thay tã lót cho em này.” Phát triển trí lực và tài năng của trẻ nhỏ 68 Nếu không dùng phương pháp củng cố tình yêu thương của mẹ như trên, mà chỉ phủ đầu bằng những câu như “Gớm, con lớn thế rồi mà con là anh là chị rồi mà.” Chỉ khiến trẻ thêm bất mãn hơn mà thôi. Lại còn mắng trẻ là ích kỉ nữa thì càng khiến nó trở nên cuồng loạn hơn. Hãy nắm bắt lấy tín hiệu từ con tim trẻ phát ra! B. Những lễ nghĩa cơ bản trong 0-3 tuổi đầu 1. Gốc rễ của lễ nghĩa là giáo dục ý chí “Tôi đã trình bày ở trên, vào năm đầu tiên của cuộc đời, được người sinh dưỡng đáp ứng đầy đủ nhu cầu xuất phát từ cơ thể, trong trẻ hình thành lòng tin cơ bản nhất về mình, về người. “Những lễ nghĩa cơ bản” cái vận hành trên cơ sở lòng tin này sẽ quyết định sự trưởng thành của trẻ, có trở thành con người khỏe mạnh hay không.” Trên đây là câu nói của giáo sư Sugita trong cuốn sách đã nêu “Ai làm nên đứa trẻ như thế này?”. Về lĩnh vực dạy trẻ, điều đầu tiên cần phải nghĩ tới, đó là giáo dục ý chí. Tức là giáo dục trẻ thành con người có ý chí mạnh mẽ. Ý chí mạnh mẽ, không phải là việc chỉ biết nghĩ đến bản thân mình, ích kỉ. Ngược lại, đó là ý chí mạnh mẽ để có thể thắng được nhu cầu, tình cảm của bản thân mình. Để con trẻ được phát huy cá tính, trở thành người có óc sáng tạo phong phú, thì việc làm đầu tiên trước mắt phải là giáo dục con chiến thắng được sự đau khổ, bất mãn. Không thể phát huy cá tính của những trẻ nghèo ý chí. Sự mạnh mẽ của ý chí đó, cái thói quen biết nhẫn nhịn đó của trẻ lại cơ bản được hình thành trong 3 năm đầu tiên. Sau 3 tuổi mới bắt đầu dạy cho con cách nghe lời cũng đã là quá muộn rồi. Tính cách hình thành trong trẻ cho đến lúc này thực sự là khó thay đổi được nữa. Trong 3 năm đầu đời, khi trẻ còn chưa biết gì, chưa có ý chí mạnh mẽ, phải dạy cho trẻ biết cái được, cái không được, đây là việc phải làm trước nhất. Khi lớn lên, nguyên nhân đầu tiên dẫn đến trẻ phạm pháp là do tính nhẫn nại của chúng quá yếu ớt. Tức là do khả năng kìm nén cảm xúc bản thân kém, không có ý chí, khả năng chịu đựng kém mà ra. Trẻ phạm pháp, khởi nguồn là việc chúng được nuông chiều trong quãng đời thơ ấu. Shichida Makoto しちだ まこと 69 Tôi thường nghe thấy người nước ngoài tới Nhật nói khi nhìn thấy những em bé Nhật bản là “Em bé Nhật và người già Nhật được phép ích kỉ hết mức có thể. Nhật bản thật là thiên đường của em bé”. Nhất là người Mỹ, họ đang ở cái nơi mà trẻ em sinh ra đã bị dạy bảo rất khắt khe, khi chứng kiển cảnh người mẹ Nhật nuông chiều con, dạy con không nghiêm khắc thì lấy làm hết sức kì dị. 2. Đường cong nghiêm khắc * khắt khe nhất khi 0 tuổi và nới lỏng dần khi 3 tuổi Trong cuốn sách có tên “Hoa cúc và lưỡi dao” (nhà xuất bản Tư tưởng xã hội) tác giả Lus Benetick có nói rằng, đường cong sinh hoạt (đường cong nghiêm khắc) ở Nhật và Mỹ là trái ngược nhau. Ở Nhật, khi trẻ còn nhỏ được nuông chiều, cho trẻ ích kỉ, đến khi lớn lên mới bị chỉ bảo nghiêm khắc. Còn ở Mỹ thì ngược lại, lúc còn nhỏ trẻ bị chỉ bảo nghiêm khắc, đến khi lớn lên thì sự nghiêm khắc đó nới lỏng. Đường cong nghiêm khắc thế này thì tốt. Từ khi sơ sinh tới khi 3 tuổi, phải hết sức thắt chặt, nghiêm khắc. Từ 3 tới 6 tuổi thì nới lỏng hơn 1 chút. Từ 6 đến 9 tuổi nới lỏng hơn chút nữa, để sau đó trở đi, cha mẹ có thể dạy dỗ con bằng cách nói chuyện thẳng thắn. Người ta nói, những đứa trẻ không được dạy bảo nghiêm khắc 6 năm đầu đời, sau này dễ phạm pháp, tự tử, làm những việc phản xã hội. Là bởi vì chúng không có khả năng tự khích lệ bản thân, dễ dàng lao vào con đường tối tăm đó. Cha mẹ không có phương châm giáo dục con, không có kế hoạch, không có mục đích, chỉ tùy hứng theo thời thì con cái không thể nào trưởng thành thành con người tốt được. Trẻ sẽ là những đứa bé không biết nghe lời dạy bảo của cha mẹ. Những tài năng thiên bẩm của trẻ cũng theo đó mà tiêu tan. Vì vậy, để trẻ trưởng thành khỏe mạnh, thông minh, nhất thiết bố mẹ phải dạy con từ khi chúng còn là những em bé sơ sinh. Suy nghĩ làm thế nào là tốt cho bé nhất, để tìm ra phương châm giáo dục hoàn hảo nhất, đó là điều kiện hàng đầu để dạy con nên người. 3. 4 nguyên nhân gây ra sự bất t ... năng nói chuyện đến ngạc nhiên. 2. Ẵm bế bé ra ngoài Bế ẵm bé đi ra ngoài, nói kể cho bé nghe nhiều về các đồ vật bé nhìn thấy. Khi đi ra ngoài, không phải chỉ đặt bé trong xe nôi đẩy đi, mà hãy bế bé bằng đôi tay của mẹ thì tốt hơn. Kề da áp thịt với bé, được nghe tiếng nói âm thanh bên ngoài, trẻ sẽ lớn thành em bé thông minh. 3. Kể chuyện cổ tích Hãy kể cho bé nghe nhiều chuyện cổ tích. Không được nghĩ rằng chuyện cổ tích toàn chuyện nói dối, không lô gic kiểu như cậu bé sinh ra từ quả đào; hoặc vặt cái bướu trên má đi dễ dàng; hoặc là vãi tro lên cây lại nở ra hoa... những cái thiếu thực tế... nghĩ như vậy là không nên. Chuyện cổ tích càng có tính phi hiện thực, lại càng làm cho trẻ phát triển khả năng lý giải thế giới trừu tượng, thế giới hư cấu, thế giới không tưởng. Tranh vẽ, tiểu thuyết cũng đều toàn là sản phẩm tưởng tượng ra, đâu có thật. Nếu không lý giải thế giới hư cấu, thì văn hóa không có tính sáng tạo. Con người trần tục quá không hiểu được nghệ thuật. Một hiệu quả nữa của việc cho trẻ nghe chuyện cổ tích, đó là, trẻ nghe bằng tai và lý giải câu chuyện. Trẻ hiểu rõ nội dung câu chuyện, tưởng tượng ra bối cảnh. Nếu như mẹ kể diễn cảm, bé cười, bé hồi hộp, hoặc ngân ngấn nước mắt... tức là tấm lòng cảm nhận câu chuyện trong bé cũng được lớn dần lên theo. Cứ như vậy, bé trở thành người biết lắng nghe câu chuyện mà người khác nói, khi đi học, sẽ biết lắng nghe lời thầy cô giáo giảng/ nói. Phát triển trí lực và tài năng của trẻ nhỏ 84 4. Cho xem sách tranh Từ khi bé khoảng 4,5 tháng, hãy mở trang sách tranh trước mắt bé, nói đơn từ, từ đơn giản về hình vẽ trong sách cho bé nghe. Chỉ cần trong một thời gian rất ngắn là được. Không phải là đưa cho bé quyển sách rồi bé muốn làm gì thì làm. Hãy mở quyển sách ở đúng tầm mắt bé nhìn thấy, và mẹ phải nói/ đọc/ kể cho bé nghe về hình vẽ trong sách. Làm như vậy, mới đầu thì trẻ có vẻ chả quan tâm gì lắm, nhưng chắc chắn trong não trẻ hình thành đường phản hồi với sách tranh, khoảng trên dưới 1 tuổi, nhìn thấy sách tranh là bé tỏ thái độ rất sung sướng. Có người viết thư cho tôi hỏi: Mẹ bé biết giáo dục trẻ từ 0 tuổi rồi, nhưng tới khi trẻ 18 tháng mới cho bé xem sách tranh, thì bé chả biểu lộ quan tâm gì tới sách cả, không biết phải làm thế nào. Thực ra, đột nhiên muốn bé thành đứa trẻ yêu thích sách ngay là không thể. Trong một thời gian dài, hàng ngày cho bé nhìn/ xem sách tranh, dần dà mới hình thành đường phản hồi trong não về sách, phải chờ tới khi đó mới thấy bé có biểu hiện thích sách. 5. Làm quen với bài hát nhạc hay, tranh đẹp Mỗi ngày cho bé nghe 1,2 lần những khúc nhạc nổi tiếng. Và trong phòng nên treo một vài bức tranh đẹp, hoặc tác phẩm điêu khắc. Không phải chỉ có treo lên trường là xong, mà quan trọng là kể cho bé nghe về bức tranh, tác phẩm điêu k hắc đó. Tranh thì nên treo thay đổi những bức khác nhau. Ít nhất mỗi tháng thay tranh một lần thì hơn. 6. Hàng ngày dẫn con đi bách bộ Bé lên 1,2 tuổi, hãy dắt bé đi bộ hàng ngày. Khoảng thời gian này, không phải chỉ dắt bé lẽo đẽo đi bộ ngoài đường, mà hãy vừa đi vừa nói chuyện với bé. Bé nhìn thấy cái gì, hãy kể cho bé nghe về đồ vật đó, cây cỏ đó. 1 hòn sỏi, 1 bông hoa cỏ dại... hãy lấy đó làm đề tài để nói chuyện với bé. Để nói chuyện được, bố/mẹ bé phải học trước. Ví dụ như, các mẹ nhất thiết nên đọc cuốn “Sách hiểu về các loại hoa trong cửa hàng hoa” của nhà xuất bản Koudansha. Có bà mẹ đã làm con mình yêu thích thiên nhiên từ cách làm như vậy. Thế nhưng, không phải chúng ta nhồi nhét vào đầu con kiến thức tự nhiên, mà là khơi gợi sự quan tâm thích thú của con tới các sự vật hiện tượng tự nhiên nên mới kể/ nói chuyện với bé về các chủ đề như vậy. Shichida Makoto しちだ まこと 85 Cậu bé Karl sau này rất thích thực vật, học hỏi nhiều về thực vật, động vật, và rất am hiểu trong lĩnh vực này. 7. Không doạ dẫm Không kể những câu chuyện làm bé sợ. Không được dọa kiểu như Không ngoan thì quỉ nó đến đấy/ hoặc mẹ mìn đến bắt đi đấy! Làm như vậy sẽ gây tổn thương lớn trong lòng các em bé. Với trẻ như vậy, học lớp 3,4 tiểu học cũng không dám đi toilet một mình. 8. Không dung từ cấm đoán, ngăn cấm Chúng ta hãy cố gắng nuôi dạy trẻ mà không dùng đến các từ phủ nhận, cấm đoán trẻ. Bố mẹ thường hay nói một cách vô thức với con “Nguy hiểm lắm, cấm dùng kéo” hay “không được xé giấy” “ Không được đi ra ngoài”. Cách nói đó là cách cấu ngắt đi những cái mầm tích cực của trẻ. Nếu trẻ muốn dùng kéo, mẹ hãy cảnh giác cao độ ngồi trông con cầm kéo, dùng kéo. Nếu trẻ muốn ra ngoài sân, cứ cho trẻ ra ngoài. Việc nguy hiểm, cũng nên cho trẻ thử trải nghiệm thì hơn. Nếu dạy con chỉ trong chừng mực né tránh, thì khi lên tiểu học, bé chả làm được gì, bố mẹ có rời mắt ra thì lại thành lo. 9. Không phủ nhận Trước mặt mẹ của bạn khác, các mẹ hay nói “Con nhà tôi chả chịu ngồi yên gì cả” “Nó chả muốn làm cái gì” “Nó chả nghe lời”... Chúng ta nên tránh cách nói phủ nhận con cái kiểu như vậy. Đây là những lời nói tuyệt đối không được nói ra miệng, trước mặt các con. Trẻ sẽ lớn lên thành đứa trẻ đúng hệt như nó nghe thấy mẹ nó nói. 10. Khen là khen hành động Ngược lại, cũng không được khen kiểu như “Con tôi là đứa rất cừ khôi!”. Nghe được vậy, trẻ sinh ra tự cao tự đại. Chúng ta không khen các con, mà khen hành động/ việc làm mà các con làm được. Có thể khen như thế này “Con đã làm rất tốt đấy! Cố gắng ghê cơ!” khi ta chứng kiến một việc làm/ hành động cụ thể của con, công nhận sự cố gắng nỗ lực của con, và sau này, trẻ lớn lên cũng biết công nhận nỗ lực cố gắng của người khác. 11. Không cho trẻ xem TV (trẻ là em bé sơ sinh) Chúng ta không nên cho trẻ xem TV. Cho trẻ sơ sinh xem TV là phá hoại cấu tạo đại não của trẻ- đoàn giáo sư đại học quốc gia Úc đã phát biểu như vậy. Hơn nữa, có cảnh báo rằng, từ màn hình TV điện 220V phóng ra tia âm cực có hại với phần lá não trước của người (là phần Phát triển trí lực và tài năng của trẻ nhỏ 86 khả năng tư duy), tích nhiều tia âm cực lại, khoảng vài chục năm sau sẽ sinh ra bệnh máu trắng. Ở Nhật, cũng có kết quả nghiên cứu rằng, nếu cũng cho trẻ sơ sinh xem TV, hại đại não, có khuynh hướng trẻ bị tự kỷ cao. “ Xin đừng gửi con cho TV” 12. Dạy chữ từ sớm Trẻ sơ sinh dạy chữ càng sớm càng tốt. Cách dạy chữ như đã trình bày ở “cách dạy chữ cùng khả năng suy nghĩ”, các bạn tham khảo thêm. Trẻ đọc thành thạo thì sau này dạy dỗ suôn sẻ hơn nhiều. Để tạo cho trẻ khả năng đọc tốt, hãy tập cho trẻ đọc thầm sớm. Tốt nhất khoảng 4,5 tuổi trẻ biết đọc thầm thì sau này khả năng đọc rất tốt. Tuy nhiên, khi dạy chữ cho trẻ 1,2 tuổi, có 1 điều phải hết sức lưu tâm, đó là đường cong trưởng thành. Càng gần mốc 0 tuổi, thành quả hầu như không lộ ra bên ngoài, nhưng khi lớn lên rồi, trẻ vượt lên khác hẳn đứa trẻ bình thường khác. Mong các bạn hãy biết và cho bé được chuẩn bị trong một thời gian, từ khi thấy mặt chữ khi mới lọt lòng, tới khi có thể đọc được sách. Ngoài ra, cần phải chuẩn bị tinh thần sẵn sàng như sau 1- Mẹ phải nói chuyện thật nhiều với bé 2- Mẹ phải đọc sách cho bé nghe/xem 3-Quan trọng nhất là phải lặp đi lặp lại các câu chuyện, tới khi trẻ biết nói thì cho trẻ kể lại. Trẻ biết kể tóm tắt lại chuyện, là việc cực kỳ quan trọng, nên cần phải nỗ lực nhiều. Học sinh lớp 4 tiểu học cũng có nhiều em không biết tóm tắt câu chuyện. Những trẻ em đó, khả năng tư duy nghèo nàn, cho viết văn cũng không viết được bài văn xuất xắc. Từ khi trẻ 2,3 tuổi, hãy tập cho trẻ nhắc lại/ kể lại chuyện mẹ đã kể. 13. Dạy đi dạy lại, lặp đi lặp lại Để phát triển năng lực của trẻ, cần thiết phải lặp đi lặp lại cùng một việc/ chuyện. Các bạn nên biết, là để trẻ học tập trung được, cần ít nhất 3 tháng. Ví dụ nhớ hết mặt chữ của bảng chữ cái 49 chữ Nhật, và hứng thú đọc chứ không phải ê a đánh vần sách tranh cũng cần ít nhất 3 tháng. Là bởi vì, não người có chức năng như vậy. Con người, để trở nên làm được việc gì đó dễ dàng một cách vô thức, thì các tế bào thần kinh đại Shichida Makoto しちだ まこと 87 não phải nối kết với nhau, đan chéo với nhau tạo thành một mạng lưới thống nhất chặt chẽ. Hình thành mạng lưới xong, thì sự việc mới dễ dàng được xử lý. Mạng lưới này các tế bào thần kinh kết lại thành bó, để cho các dây khác không làm rối cần phải có 1 màng chất béo bao bọc lại. Để được như vậy, cần phải có khoảng 100 lần kích ứng, nhưng không phải kích ứng liền một lúc 100 lần trong một ngày. Hình thành kết hợp các bó dây thần kinh đó, một ngày không hình thành được, mà cần ít nhất 3 tháng. Để biết lộn xà ngang kiểu từ dưới lộn lên trên một cách dễ dàng, phải mất 3 tháng. Để đánh đúng quả bóng bàn về hướng mình chủ định muốn, cũng phải mất 3 tháng. Để nhớ bảng cửu chương, cũng phải mất 3 tháng. 14. Rèn luyện trí nhớ Hãy luyện trí nhớ cho trẻ từ khi còn nhỏ. Về điểm này, chúng ta học cách của bố Gete đã áp dụng cho cậu con trai duy nhất từ khi cậu 0 tuổi. Bố của Gete có cái nghiêm khắc của người lính trong quân đội, nhưng đã thự sự nỗ lực trong việc dạy dỗ cậu bé Gete. Từ khi Gete nhỏ, ông đã làm như cách của Karl-Bite, ông yêu thương bồng bế con trai ra phố, chỉ cho con thấy và nhớ nhiều đồ vật/ hiện tượng. Ở Đức có nhiều bài đồng dao đơn giản, dễ hiểu, bố của Gete đã dạy cho cậu rất nhiều bài đồng dao. Các bài đồng dao này vần nên rất dễ nhớ, và giúp vốn từ của Gete trở nên rất phong phú. Cứ như vậy, trí lực Gete tiến bộ trông thấy. Chưa đầy 4 tuổi, bố đã dạy Gete đọc sách, nhưng thường là những cuốn sách về thơ ca. Gete lớn hơn 1 chút, bố dẫn cậu ra phố xá, vào rừng rú, giảng giải cho cậu nghe về địa lý và lịch sử nơi đó. Hồi đó có cuốn thơ của Tsueraryusu trứ danh viết về địa lý, lịch sử, ông đã dùng cuốn đó để dạy Gete. Với việc dạy Gete, không thể không nói tới công lao của mẹ cậu. Công lao của bà không kém gì với công lao của bố Gete. Bà là người nói chuyện rât giỏi, từ lúc Gete 2 tuổi, bà kể cho cậu nghe/ nói chuyện với cậu như công việc học tập của mỗi ngày. Tuyệt nhiên không được coi thường công việc luyện trí nhớ như vậy. Các bạn nên biết, trẻ 2,3 tuổi là thiên tài trí nhớ. Càng là giai đoạn này, luyện trí nhớ, trẻ sẽ trở thành em bé cực kỳ thông minh. Có bé 2 tuổi nhớ hết tên 100 thi sĩ cổ nối tiếng. Bảng cửu chương nên cho bé thuộc Phát triển trí lực và tài năng của trẻ nhỏ 88 khi 3 tuổi. Tuy nhiên, nếu không có sự duy trì rèn luyện, trí nhớ đó cũng sẽ mai một đi, theo nguyên lý giảm dần. Nếu như bạn muốn phát triển thiên tài trong mỗi đứa con, hãy liên tục cho con rèn luyện và đổi mới bài tập thường xuyên. 15. Rèn luyện tưu duy Không phải chỉ rèn luyện trí nhớ. Để nâng cao trí năng của trẻ, cần phải chú trọng rèn luyện tư duy cho trẻ từ sau 3 tuổi. Cho tới 6 tuổi, càng rèn luyện càng có trí năng hoạt động tốt. Bạn nên nhớ điều đó. Chức năng ghi nhớ và chức năng tư duy nằm ở 2 vùng hoàn toàn khác nhau ở trong đại não. Chức năng ghi nhớ nằm ở phần lá cạnh, chức năng suy nghĩ nằm ở phần lá trước. Ở phần lá trước, nếu được kích ứng, sẽ rất tốt, sắc sảo. Nếu không, phần đại não không phát triển, chỉ thoái hóa dần, không hoạt động được hết mức. Giáo dục (dạy dỗ) làm cho ghi nhớ thôi, chỉ số trí năng không cao. Nếu kích ứng rèn luyện suy nghĩ, chỉ số trí năng sẽ cao dần lên. Đối với rèn luyện tư duy, các bài tập trí năng có hiệu quả, nhưng có có 1 cách kích ứng bằng các trò chơi, như cho trẻ chơi trò “đố vui, đố vui”. 16. Để trẻ vận động hết mình Cho trẻ vận động đầy đủ/ thỏa thích/ hết mình. Bạn phải sắp xếp việc dạy con một cách tri thức. Tức là phải để tâm tới giáo dục từ 0 tuổi về mọi mặt: sức khỏe, vận động, đạo đức, lễ nghĩa, tình cảm. Trẻ lên 2, hãy cho trẻ đi bộ hàng ngày, thật đầy đủ. Bạn qui định khoảng cách để con tập chạy mỗi ngày, là mức 10m, 20m, và cho con tập chạy. Khả năng vận động cũng vậy. Nếu như bắt đầu từ thời kỳ này, sau này bé có khả năng vận động tốt, lên tiểu học có nhiều bé được chọn là vận động viên thể thao. Cho bé đánh đu ở sà ngang, gióng sắt. Tiến sĩ Dormain đã được giới thiệu ở đầu chương, trong trị liệu các bé khuyết tật não, cho bé đu gióng trong 1 phút, sau thời gian dài nghiên cứu, thấy rằng đây là 1 phương pháp trị liệu hiệu quả. Đối với trẻ em bình thường, việc cho trẻ đánh đu gióng/ sà ngang là phương pháp tuyệt vời để kích ứng khả năng chịu đựng của trẻ. Sau đó, cho trẻ dùng đổi tay bám sà chuyển từ đầu này gióng sang đầu kia gióng, 2 tay nâng đẩy người lên xuống gióng, lộn xuôi, lộn ngược trên gióng. 17. Làm vở ghi chép từ Để tăng từ vựng của trẻ, hãy chịu khó làm việc sau đây. Làm sổ từ cho bé. Sổ là cuốn vở chia các trang theo thứ tự bảng chữ cái. Lề phải của Shichida Makoto しちだ まこと 89 vở ghi thứ tự ABC. Các trang tiếp theo, cho trẻ viết các từ bắt đầu bằng chữ cái đó. Dạy cho trẻ biết thêm từ gì thì bảo trẻ ghi thêm vào sổ từ đó. Dạy trẻ cách phân loại danh từ, động từ, tính từ. Làm như vậy, sẽ biến trẻ thành người giàu ngôn từ, tri thức chính xác. 18. Làm sổ ghi chép sách đã đọc Ghi nhớ những cuốn sách đã đọc. Chúng ta hãy ghi nhớ lại những cuốn sách con đã đọc. Lúc 2 tuổi, con đã đọc những cuốn này. Bao nhiêu quyển, bao nhiêu trang. Để tăng trí nhớ của bản thân trẻ, đây cũng là việc khích lệ trẻ đọc sách. Biết sự trưởng thành của trẻ, đây là kỷ lục quí báu. Các bạn hãy nhớ rằng, bằng việc ghi thêm số trang, số cuốn đã đọc của con, là việc khích lệ con về tinh thần vững bước lên những bậc cao hơn. 19. Cho trẻ học phát minh Hãy chuẩn bị cho trẻ cuốn từ điển dùng cho trẻ em, loại dễ tra. Dùng cuốn từ điển này, cho bé tra ý nghĩa của từ ngữ, và tra cách viết đúng nét chữ Hán như trong từ điển. Một người, nếu cho lên xe ô tô chở đi, sẽ không nhớ đường. Nhưng nếu cho người đó tự đi với bản đồ trong tay, họ sẽ biết xem bản đồ, biết hỏi đường và nhớ đường. Cũng như vậy, thay vì bố mẹ cứ chỉ, cứ dạy, hãy cho trẻ tri thức ngấm vào người, đó là tự tra cứu từ điển để hiểu biết. Ví dụ, từ “hanaji- máu cam”, cho trẻ tra từ điển để biết sẽ viết là hanaji hay là hanazi. Một đứa trẻ khó nhớ lời dặn dò, theo cách này, cũng sẽ nhớ chính xác được lời dạy. Chúng ta nên cho trẻ làm quen và thân thiết với từ điển từ sớm. Đây là một việc quan trọng. 20- Lớn lên từ “4 tay” Cuối cùng, một việc quan trọng cho tới khi trẻ đầy năm, là cho trẻ lớn lên từ 4 tay của bố/mẹ. Đó là 1- Tay yêu thương 2- Tay chăm sóc 3- Tay từ ngữ 4- Tay khen ngợi. (Thực ra là cách nói kiểu chơi chữ trong tiếng Nhật, đều có chữ Te ở cuối từ, mà Te có nghĩa là tay). Phát triển trí lực và tài năng của trẻ nhỏ 90 Sinh ra là một em bé kháu khỉnh khỏe mạnh, mà thiếu 4 Tay này, trẻ dễ bị mắc chứng tự kỷ. Trẻ mắc bệnh tự kỷ ngày một nhiều hơn, đó là sự thực, rất mong các bậc cha/mẹ biết trước điều này. Chúng ta hiểu rằng, thai nhi trong bụng mẹ cũng có thể hiểu mọi lời nói của cha mẹ, từ khi còn là thai nhi trẻ được lớn lên trong tình yêu thương tràn đầy, khi sinh ra trẻ có tâm hồn và khả năng tiếp thu hoàn toàn khác. Hãy nâng niu trẻ bằng 4 tay này, thế nào bé cũng trở thành con người khỏe mạnh cả thể chất và tâm hồn.
File đính kèm:
- phat_trien_tri_luc_va_tai_nang_cua_tre_nho_phan_2.pdf